Gương mặt U20 Việt Nam – Nguyễn Bá Minh Hiếu: Cái lỳ của cậu quý tử

Gương mặt U20 Việt Nam - Nguyễn Bá Minh Hiếu: Cái lỳ của cậu quý tử

Học sinh xuất sắc đi làm thủ môn

“Ngày xưa kể cả đánh cũng không khóc. Bắt quỳ từ chiều đến tối cũng chấp nhận. Thế nhưng, cứ động đến tình cảm là lại khóc”… Trong phút bồi hồi nghĩ về cậu con trai, cô Nguyễn Thị Hương – mẹ của thủ môn đang tập trung trong đội hình U20 Việt Nam, Nguyễn Bá Minh Hiếu đã thủ thỉ như thế. Hiểu lòng con, không ai bằng người mẹ. Suốt quãng đường đầu đời kéo dài 20 năm, cô Hương đã dõi theo những bước ngoặt trong cuộc đời của cậu quý tử. 

Minh Hiếu là một học viên xuất sắc. Ba năm tiên phong học tiểu học, em luôn đứng trong top đầu của lớp. Nhưng những trận đấu, những tiếng hò reo tại sân hoạt động vương quốc Mỹ Đình vốn chỉ cách nhà Hiếu chừng 2-3 cây số cứ văng vẳng trong tâm lý của cậu bé xóm 4, làng Mễ Trì Hạ .

Những bát cơm ngội chan nước sôi, cho gia vị ăn cái rụp để ra sân đá bóng đã hằn in vào kỷ niệm tuổi thơ của Minh Hiếu – Ảnh : Đức Cường

Bóng đá trở thành niềm thương mến của Minh Hiếu. Cậu ham đến mức cứ đi học về là chạy ra sân bóng đằng sau sân vận động vương quốc Mỹ Đình. Những bát cơm ngội chan nước sôi, cho gia vị ăn cái rụp để ra sân đá bóng đã hằn in vào kỷ niệm tuổi thơ của chàng thủ môn người TP. Hà Nội. Số phận đưa Hiếu đến với bóng đá. Và cũng số phận chọn cho em trở thành người bảo vệ khung thành. ” Cô Phúc làm huấn luyện và đào tạo đội tuyển nữ chọn Hiếu làm thủ môn. Tôi thì không thích vậy lắm, muốn Hiếu đá thay vì bắt gôn. Hiếu nói cũng chẳng biết sao vậy, tự dưng lại là thủ môn. Đến khi lớn mới biết đó là số phận “, cô Hương kể lại ngày đầu của Hiếu .

Bóng đá là đam mê. Nhưng với bậc làm cha làm mẹ, chẳng thể ngồi yên khi con mình đương đầu với những nguy hại trên sân như vậy. ” Tôi có mỗi mình Hiếu là con trai. Không cho nó đi cũng không được. Mà cho nó đi lại sợ ngã, gãy chân, gãy tay. Tôi bảo Hiếu nếu con đi đá bóng, giả sử ngã một chân là mẹ đánh què nốt chân kia đấy ” .

Lỳ lợm mà đa cảm

Biết mẹ thương, mẹ xót nhưng cũng chẳng muốn mất đi niềm đam mê của mình, Hiếu thậm chí còn còn giấu mẹ cả chuyện bị thương mạng sườn. ” Hiếu không dám nói. Đến lức một buổi nọ, chị đạp chân vào một cái thì nó nhăn mặt. Tôi dở ra mới biết mưng hết cả mủ. Tôi bảo không đi đá nữa. Hiếu nén đau để được tập trung chuyên sâu với đội ở Nhà tranh tài Gia Lâm ” .

Hiếu lỳ lợm từ nhỏ. Ngoài việc giấu chấn thương để mẹ không ngăn cản, cậu cũng cương quyết đồng ý cảnh xa mái ấm gia đình khi mới 10 tuổi để được chơi bóng. ” Tôi nói nhưng Hiếu không nghe, bảo con vẫn thích đá bóng. Tôi hỏi con không nhớ cha mẹ à ? Hiếu buồn nhưng gượng nói con có nhớ nhưng con thích đá bóng mẹ ơi ” .

Những trận đấu có Minh Hiếu là cả nhà đi xem
Nhà Hiếu có 3 chị em. Hiếu là con út, lại là con trai nên được chiều từ nhỏ. Cũng cho nên vì thế mà cậu công tử bột họ Nguyễn lóng nga lóng ngóng trong những ngày đầu xa mái ấm gia đình. Thậm chí đến độ vắt không nổi quần áo, nước cứ chảy tong tỏng dưới dây phơi. Quyết đoán là thế. Lỳ lợm là vậy nhưng Hiếu cũng là một người đa cảm. ” Ngày xưa trốn đi chơi điện tử, tôi đánh cũng không khóc. Bắt quỳ từ chiều đến tối cũng gật đầu, không khóc một chút ít nào. Nhưng chỉ cần nói tình cảm, kể vài câu truyện mái ấm gia đình là Hiếu lại khóc ” .

Năm 17 tuổi, Hiếu trăn trở lắm. Việc tiếp tục phải ngồi trên băng ghế dự bị khiến thủ môn này nghĩ ngợi. Thậm chí, anh buồn đến lúc có độ khóc thầm. Có hôm thấy mẹ đang thổi cơm, Hiếu tủi tủi nói với mẹ : ” Con không được bằng bạn, bằng bè thì mẹ có buồn không ? “. ” Tôi cũng buồn nhưng dặn lòng nói với con phải cố gắng nỗ lực hơn. Tôi nói Hiếu rằng con chỉ được phép buồn 24 tiếng chứ không khi nào được buồn nhiều. Mình phải đứng dậy. Ngã ở đâu thì đứng dậy chỗ đấy. Mình cố gắng nỗ lực thì mình còn thời cơ “, cô Nguyễn Thị Hương kể lại thời gian bên cạnh con trai .

Điểm tựa mái ấm gia đình

Trung tâm huấn luyện và đào tạo bóng đá trẻ Nước Ta – nơi đóng quân của U20 Nước Ta chỉ cách nhà Hiếu chừng chưa đầy 3 cây số. Khu vực Hiếu sinh hoạt khi ở cách nhà của thủ môn này chừng 10 phút đi xe. Mỗi lần Hiếu tranh tài xa nhà là bố hoặc mẹ lại theo chân cậu đi tiếp lửa đường xa .

Hồi Hiếu còn ở Gia Lâm, tuần nào mẹ của Hiếu cũng sang, mua từng gói bim bim, nước uống. Đến giờ khi tập trung chuyên sâu với U20 Nước Ta, mẹ Hiếu cũng thường hỏi thăm anh trước cổng. Biết con thích ăn đồ nước, gà rán KFC, cô chiều mua cho con, dặn nhà hàng tương thích để có thể lực mà tập luyện tranh tài .

Chỉ còn 18 ngày nữa, U20 World Cup sẽ khởi đầu. Và cũng chỉ còn 4 ngày nữa, list 21 tuyển thủ U20 Nước Ta sẽ được HLV Hoàng Anh Tuấn công bố. Minh Hiếu là một trong ba thủ môn hiện tại trong đội hình. Cùng với Sỹ Huy, anh cũng là một trong hai người gác đền đã đi theo U20 Nước Ta ( trước kia là đội U19 ) xuyên suốt hành trình dài từ khởi đầu cho đến cánh cửa U20 World Cup .

Bá Hiếu nằm trong list 21 cầu thủ dự U20 World Cup 2017 của U20 Nước Ta

So với Tiến Dũng, Sỹ Huy, Minh Hiếu không có nhiều thời cơ ra sân tranh tài. Những trận đá tập khan hiếm được ra sân, Hiếu cũng chưa thể có được cảm xúc tốt nhất trong khung thành. Là thủ môn, Hiếu hiểu rằng nếu không được đứng gôn tiếp tục, sẽ khó lòng có được phong độ không thay đổi để ngăn cản những cú sút của đối thủ cạnh tranh. Và cũng vì vậy mà nhiều lúc, anh không tránh khỏi cảm xúc tự ti khi cùng U20 Nước Ta tập trung chuyên sâu cho chiến dịch lịch sử dân tộc U20 World Cup .

Dẫu vậy, với sự động viên của cha mẹ, sự ủng hộ của mái ấm gia đình, Hiếu đã và đang được tiếp thêm động lực cho giấc mơ U20 World Cup. Tập luyện hăng say, không ngại khó khăn vất vả, với Hiếu và mái ấm gia đình lúc này, việc được chọn vào 21 tuyển thủ U20 đã là một thành công xuất sắc lớn .

tin tức cầu thủ

Họ và tên :Nguyễn Bá Minh Hiếu

Vị trí :Thủ môn

Chiều cao :1m84 – Nặng: 76 kg

Ngày sinh :23/5/1997

Thành tích

HCĐ U11 TP.HN năm 2008

HCĐ U15 Hà Nội năm 2012

HCĐ U17 Thành Phố Hà Nội năm 2013HCB U17 TP.HN năm năm trước