Bóng đá “phủi” Hà Nội

Hà Nội giờ có hàng trăm sân bóng để dân chơi thi thố tài nghệ. Bóng đá trào lưu hay còn gọi là ” phủi ” đã làm tươi mới không khí bóng đá .

” Phủi ” nghiệp dư

 

Bạn đang đọc: Bóng đá “phủi” Hà Nội

Sân không nhẵn, ít người theo dõi nhưng không kém phần kinh khủng .

“Phủi”, bây giờ là khái niệm không còn xa lại đối với người dân Hà Nội. Bóng đá phủi hay còn gọi là đá bóng phong trào, bất cứ ai ham mê đều có thể gọi người lập đội, thậm chí xách giày ra các sân “ngóng” xem đội nào còn thiếu người thì xin một chân.

Đại học Y Hà Nội có đến 7 sân bóng cho thuê nên không khí ” phủi ” ở đây sinh động hơn bất kỳ nơi nào ở Thủ đô. Tuy chất lượng sân không được tốt lắm, nhưng lại là điểm đến của rất nhiều bạn trẻ .

” Để chiều nào cũng được ra sân đá bóng, chúng em xây dựng hẳn thành một đội ra sân ngồi chờ. Thoáng thấy đội nào còn thiếu đối thủ cạnh tranh, bọn em liền đặt yếu tố xin được làm ” quân xanh ” cho họ. Thường thì chiều nào chả có đội mà đối tác chiến lược của họ vì một nguyên do gì đó không đến được. Còn không thì xé nhỏ quân ra đá hộ những đội nào thiếu người. Nói chung là không sợ thiếu sân chơi “, Lý – sinh viên năm thứ 5 Đại học Y san sẻ .

Tuy mang tiếng là trào lưu nhưng dân ” phủi ” giờ đây cũng lên đời rồi. Đội nào cũng có màu áo riêng, tên đội, tên cầu thủ, số áo in rõ ràng đến … chuyên nghiệp .

Ngoài việc gặp gỡ thách đấu hoặc liên hệ qua điện thoại cảm ứng, thời nay giới ” phủi ” cũng đã trực tuyến, trao đổi những chuyện trong ngoài sân cỏ. Lên mạng tìm, tất cả chúng ta nhanh gọn thấy những cái tên khá kêu như FC Văn Miếu, Samsung FC, Volka Hà Nội, Horison, Cát Linh, FC Thoong, Người miền Trung, Củ Nghệ … Các đội hoàn toàn có thể ĐK thông tin tuyển cầu thủ, lịch tranh tài, mời đối tác chiến lược tranh tài giao hữu, tham gia forum của giới ” phủi ” … tại những forum này .

“Phủi” Hà thành phong trào đã thành cao trào khi không những đá ngày mà còn đá đêm. Đá đêm dành cho những người có công việc quá bận rộn. 8 hoặc thậm chí 9h tối vẫn có những sân bóng ùn ùn người chơi dưới ánh đèn không được sáng cho lắm.

FC ” chân đất ” gặp FC ” không số “, “ phủi ” đơn giản và giản dị vậy đó .

Bây giờ phần nhiều sân bóng nào cũng lắp đèn Giao hàng dân ” phủi ” đá đêm. Tuy nhiên, nắm được tình yêu bóng đá đang lên, thời hạn gần đây hàng loạt những sân bóng đều tăng tiền thuê, tăng phí những dịch vụ bên lề lên rất nhiều lần, khiến dân ” phủi ” là người lao động đại trà phổ thông hoặc sinh viên phải chịu cảnh cắt trận, hoặc chạy đôn chạy đáo tìm một sân nào đó, dù chất lượng sân tồi nhưng rẻ là được .

Những sân chất lượng trung bình như Đường Chu Văn An, Nghĩa Tân, Kim Giang … một thời là đất dụng võ của rất đông dân ” phủi ” có kinh phí đầu tư hạn hẹp. Trước đây, chỉ cần bỏ ra 70.000 – 80.000 đồng là dân ” phủi ” có tiếng rưỡi chơi bóng mệt nghỉ, nhưng giờ đây những sân tăng giá lên gấp đôi, thậm chí còn gấp 3 .

Những sân bóng chất lượng tốt với hệ thống đèn chiếu sáng, cỏ nhân tạo thường là điểm đến của những đội bóng hoặc là cơ quan nhà nước, hoặc đó là điểm hẹn của những trận cầu có “độ” lớn. Ở đó thuê hẳn cả trọng tài chính, trọng tài biên đàng hoàng. Để có một tiếng trên sân cỏ nhân tạo Thủy Lợi, người đá phải bỏ 600.000 đồng thuê sân, chưa tính tiền nước, thuê trọng tài.

Nghề đá ” phủi ”

Bóng đá ” phủi ” Hà Nội có hàng trăm đội bóng hoạt động giải trí liên tục. Hàng năm thành phố cũng có gần 50 giải bóng đá trào lưu lớn nhỏ. Đây chính là nơi thi thố năng lực đích thực của 1 số ít dân ” phủi ” nghiền bóng đá .

Một trận đấu trên sân Thủy Lợi, sân chơi dành cho những đội bóng ” giàu sang ” .

“Đi đá “phủi” thậm chí còn bay vào Đà Nẵng, TPHCM… Đó thường là giải của một số tổng công ty tổ chức cho các văn phòng đại diện. Nhưng để khuyến khích nâng cao chất lượng nên cho một số cầu thủ “ngoại”. Cứ có giải là người ta gọi em đi. Mới nửa năm 2010 mà em đã tham gia đến cả chục giải, lớn có nhỏ có”, Khanh – quê gốc ở Nghệ An là dân “phủi cứng” trong làng “phủi” Hà Nội vài năm trở lại đây cho biết.

Khanh nói rằng, những người chơi ” phủi ” đến gần như chuyên nghiệp như anh, tỷ lệ tranh tài thậm chí còn còn cao hơn giải Vô địch vương quốc hay hạng Nhất. Có những ngày, Khanh và những người bạn của mình đá đến 3 trận .

” Mình đi đá thuê, giải nào cũng có thù lao, ít hay nhiều tùy thuộc vào việc có đi sâu vào giải hay không. Ít thì dăm trăm hoặc triệu bạc nếu không vượt qua vòng bảng, nhiều thì vài triệu. Thậm chí có giải đoạt chức vô địch, nhận tiền thưởng của BTC, rồi những sếp thưởng ” nóng “, cộng thêm việc ẵm cái giải cá thể xuất sắc nhất giải, có khi đến non cả chục triệu bạc chứ chẳng chơi. Đá ” phủi ” cũng kiếm ra tiền đấy nhưng chẳng ai nói sống được với nghề đá bóng thuê ở những sân chơi thế này. Em đá nhiều đến mức trọng tài nào cũng biết mặt. Gặp những bác ấy khi nào cũng bị hỏi ” Khanh choắt lại chuyển công ty à ? “. Một năm không biết có bao nhiêu giải em tham gia, trào lưu lúc bấy giờ tăng trưởng lắm. Em mà có sức, đá quanh năm, làm bạn với giải, với trái bóng, với mặt sân mini 7 người không có thời hạn ngơi nghỉ “, Khanh cho biết .

Khanh chơi bóng bằng cả đam mê, không thuộc biên chế của đội nào cả. Nhưng anh nổi lên nhờ tranh tài ấn tượng trong những giải trào lưu mà người ta thuê. Ước mơ của Khanh là được cả đời làm bạn với quả bóng. Để lên được với chuyên nghiệp, anh không còn thời cơ bởi cũng đã luống tuổi và cũng hoàn toàn có thể chưa xứng tầm. Sân ” phủi ” là nơi để Khanh thi thố năng lực. Anh san sẻ : ” Hiện em chưa đi làm đâu cả, chỉ suốt ngày đá bóng. Nhiều lúc người ta thấy mình sống từ tốn và có chút tiền, hỏi làm nghề gì, bảo đi đá bóng thuê chẳng ai tin cả ” .

Tuy không mấy ai tin nhưng những người như Khanh ở Hà Nội này có cả tá .

Ngày nay, tiến một bước dài lên chuyên nghiệp hóa bóng đá ” phủi “, những đội bóng ” phủi ” hoàn toàn có thể sống sót dưới sự bao cấp của những ” ông bầu “. Họ bỏ tiền ra cho đội bóng hoạt động giải trí, lôi cuốn những nhân tài giới ” phủi ” và kiêm luôn việc tạo điều kiện kèm theo công ăn việc làm cho họ. Thành viên nào đau ốm, ông bầu đích thân đưa đi chữa bệnh. Nhiều khi đá bóng với nhau cũng chỉ vì tình yêu bóng đá và thắt chặt những mối quan hệ làm ăn. Bóng đá ” phủi ” nhiều lúc cũng đem lại tiếng tăm cho những ông bầu. Thế mới có việc bầu này đưa quân đi du đấu với đội bóng của bầu nọ. Dân ” phủi cứng ” nhiều khi được săn lùng đưa rước như ngôi sao 5 cánh thực thụ .

Chẳng biết từ bao giờ người ta lại gọi bóng đá phong trào là “phủi”. Hay thậm chí nhìn trong đội hình đối thủ thấy có gương mặt nào là lạ liền chỉ trỏ thì thầm “dân phủi đấy!”.

Những cầu thủ từng chơi ở giải chuyên nghiệp lừng danh một thời như Trương Việt Hoàng, Quang Hà, Lã Xuân Thắng, Đức Thắng, Đặng Phương Nam… cũng vào đá sân “phủi”. Đức Thắng (Thể Công) giờ về đầu quân cho Cường Quốc, Lã Xuân Thắng vẫn đá cho Trà Dilmah… Tiền đạo Nguyễn Thành Lương của đội HN.ACB và là đội trưởng đội U-23 quốc gia cũng có đến 2 năm liền đá “phủi” ở đội Liên Đoàn Hoàn Kiếm.

Thúy Quang