Đánh giá huấn luyện viên Park Hang-seo “bảo thủ” có quá sớm?

Sức ép đã nặng hơn rất nhiều trên đôi vai của huấn luyện viên Park Hang-seo …
“ Bảo thủ ” là một trong rất nhiều cách ngắn gọn về một người hoặc cả một hội đồng, trải qua tâm lý và hành vi của cá thể ( hội đồng ) trong một thời hạn dài. Bảo thủ, ở góc nhìn nào đó có nghĩa diễn đạt rộng về cách nghĩ truyền thống cuội nguồn được hình thành theo tiến trình lịch sử vẻ vang – không mang tính chỉ trích, chê trách, trong khi ở góc nhìn khác là sự phê phán về tư duy của cá thể nào đó .Sau trận thua 2-3 của đội tuyển Nước Ta trước tuyển Trung Quốc vào đêm 7, rạng sáng 8.10, rất nhiều phản hồi trong câu truyện dư âm có nói đến huấn luyện viên Park Hang-seo và cho rằng ông đang có sự bảo thủ nhất định trong cách làm của mình. Trong số “ nhiều người ” đó, bầu Hiển đã vấn đáp truyền thông online và nhắc đến từ “ bảo thủ ” để nói về huấn luyện viên người Nước Hàn .

Là nhân vật có tầm ảnh hưởng, điều bầu Hiển nói đương nhiên thu hút sự chú ý, trong đó, ông nhấn mạnh rằng, “cần có sự phản biện”. Đương nhiên điều đó đúng, bởi trong tiến trình lịch sử, thứ thúc đẩy sự phát triển nhanh nhất là phản biện. Vấn đề ở chỗ, phản biện theo cách nào? Phản biện có đúng thời điểm hay không?

Ở đây, không nói rằng điều ông bầu của câu lạc bộ TP. Hà Nội nói là sự chỉ trích nặng nề nhằm mục đích thẳng vào Park Hang-seo, nhưng liệu đã có ai đã đưa ra giá trị định lượng, định tính nào về “ bảo thủ ” để gắn sự chứng minh và khẳng định bảo thủ cho ai đó ? Chỉ hiểu một cách nôm na, đó là một quy trình, diễn ra lặp đi lặp lại với hiệu quả ở góc nhìn không tích cực .Trong những thay đổi của Park Hang-seo theo diễn biến trận đấu, vẫn có những  quyết định định đúng. Ảnh: AFPTrong những thay đổi của Park Hang-seo theo diễn biến trận đấu, vẫn có những quyết định định đúng. Ảnh: AFPVậy, sự bảo thủ của Park Hang-seo là gì ? Đó là niềm tin ông dành quá nhiều vào một số ít cầu thủ, dù sự xuất hiện của họ trên sân không để lại dấu ấn ? Đó là việc không trao thời cơ cho những cầu thủ mà người ngoài tin rằng xứng danh ? Đó là cách tráo số áo trong những buổi tập ? Hay đó là cách thay người trong những trận đấu ?

Cho đến trận gặp tuyển Trung Quốc, chúng ta thấy rằng, Park Hang-seo vẫn có phần đúng trong cách thay người – Tấn Tài ghi bàn, Công Phượng tham gia vào pha bóng dẫn đến bàn thứ hai.

Nói đến sự bảo thủ, không ai hiểu hơn Park Hang-seo cần phải làm gì. Trong cuốn “ Triết lý chỉ huy Park Hang-seo ”, rất nhiều điều được nhắc đến hoàn toàn có thể được dùng để “ phản biện ” cái gọi là sự bảo thủ được nói về ông. Nhưng ông có bảo thủ không, khi sớm nhận nghĩa vụ và trách nhiệm sau 2 sai sót từ điểm yếu kinh nghiệm tay nghề của Thanh Bình ?Sai sót rơi vào cá nhân sẽ tạo ra sự trưởng thành nhanh hơn, trong khi sẽ là điểm nhấn để huấn luyện viên thay đổi. Ảnh: AFPSai sót rơi vào cá nhân sẽ tạo ra sự trưởng thành nhanh hơn, trong khi sẽ là điểm nhấn để huấn luyện viên thay đổi. Ảnh: AFP

Đây không phải là sự biện hộ cho Park Hang-seo vì rõ ràng, thực tế nhìn thấy ông cũng có những điểm sai sót. Sai sót được chú ý nhiều hơn trong bối cảnh đội tuyển có những kết quả không tốt. Nhưng cũng nên nhớ, 4 trận thua liên tiếp gần đây đều trước các đối thủ mạnh, nhân sự trong tay ông Park không phải mạnh nhất…

Bất kỳ huấn luyện viên nào cũng thao tác theo niềm tin của mình, để không có nghĩa là cứ thấy sai sót là đổi khác. Muốn chứng minh và khẳng định về sự bảo thủ về một triết lý đã đưa đội bóng đến thành công xuất sắc cần có “ những miếng ghép chứng cứ ” thật rất đầy đủ và thời hạn đủ dài, trước nhiều đối thủ cạnh tranh để chứng tỏ .Lúc này, nói ông “ bảo thủ ” không sai nhưng chưa hẳn đã đủ. Sự phản biện ngay khi nào cũng thiết yếu, có điều, cần phải đúng, trúng, từ nhiều góc nhìn và hiểu yếu tố nội tại. Nếu không, phản biện mang theo ý nghĩa xấu đi, dẫn đến tính năng ngược với đội tuyển .Đến thời gian thiết yếu, phản biện thẳng thắn – kể cả theo cách nóng bức thay vì vuốt ve, chắc như đinh được ghi nhận. Còn biến hóa thế nào thì bàn sau .