Phi công Nguyễn Thành Trung và 10 giây làm nên lịch sử
Năm 1957, khi vừa học xong lớp nhất (năm cuối của bậc tiểu học), mẹ dẫn ông lên Tòa án tỉnh Bến Tre để làm lại giấy khai sinh. Trong buổi đó, ông còn nhớ có ông Bảy Được và chú Ba Phan, người cùng làng ra làm chứng để thủ tục được công nhận hợp pháp.
Bạn đang đọc: Phi công Nguyễn Thành Trung và 10 giây làm nên lịch sử
Từ đó, trong tờ giấy khai sinh của ông mang tên Nguyễn Thành Trung, lý lịch ghi rõ chỉ có một mẹ một con và mục ” tên cha ” đề là ” vô danh “. Trong tâm lý của một cậu bé lên 10, Đinh Khắc Chung trọn vẹn không lý giải được vì sao mẹ mình lại phải làm điều này mà không hề biết rằng, đó là sự sắp xếp rất ngặt nghèo, có thống kê giám sát kỹ càng để nuôi dưỡng và giảng dạy ông hoạt động giải trí cho cách mạng. Năm 1963, ông Tư Dậu đã quyết tử trong một trận biệt kích của địch. Đinh Khắc Chung nghe tin cha mất khi đang ngồi trong lớp học. Ông lặng đi, nhìn vô định lên bảng đen, lời cô trên bục giảng hư ảo xa xôi và ông bất động, gần như là không chớp mắt cho đến cuối buổi học. Ngay sau đó, ông và người anh chạy vội về làng để mong được nhìn thấy xác cha nhưng mọi lối về đã bị vây hãm. Hai đồng đội đành ngồi trên phà, đi hết từ bờ bên này sang bờ bên kia cho đến khuya. Có lẽ đó là khoảnh khắc kinh khủng nhất của cuộc sống Đinh Khắc Chung. Nhưng đó cũng là phút giây hun đúc ngọn lửa căm hờn, thôi thúc và quyết chí bằng mọi giá : Mình phải trở thành phi công để ném bom vào dinh thự của Ngô Đình Diệm, trả thù cho cha. Thời khắc ấy, Đinh Khắc Chung không còn là cậu bé 14 tuổi non nớt, sợ hãi mà đã trở nên vững chãi hơn, can đảm và mạnh mẽ hơn và sắc bén hơn. Sau này, trước khi trút những quả bom vào Dinh Độc lập, Đinh Khắc Chung nhớ đến cha, nhớ đến chiếc phà chông chênh đêm ấy. Và ông đã phần nào toại nguyện lời hứa trước linh hồn cha, người đã để lại di sản vô cùng quý giá cho ông, đó là trí tuệ, lòng gan góc và tình yêu sâu nặng với Tổ quốc. Sau giải phóng, Đại tá Nguyễn Thành Trung vẫn tham gia hoạt động giải trí trong nghành nghề dịch vụ hàng không. Năm 1965, Nguyễn Thành Trung tốt nghiệp Tú tài đôi và thi vào khoa Toán-Lý-Hóa, Trường Đại học Khoa học TP HCM ( nay là Đại học Khoa học Tự nhiên TP Hồ Chí Minh ). Năm 1968, khi hoàn thành xong 3 chứng từ cử nhân ĐH thì xảy ra sự kiện Tổng tấn công và nổi dậy Tết Mậu Thân 1968, việc học tập của ông đành dở dang. Cuộc cuộc chiến tranh giữa ta và địch đang ở quy trình tiến độ ác liệt, nhiều cơ sở hoạt động giải trí của ta ở khu 8 đã bị lộ. Cấp trên chỉ huy Nguyễn Thành Trung thi tuyển vào ngành không quân của Không lực Nước Ta Cộng hòa. Việc trúng tuyển phi công để hoạt động giải trí trong hàng ngũ của địch cũng là một câu truyện đấu trí ngoạn mục mà phần thắng thuộc về người dữ thế chủ động và mưu trí hơn. Cũng giống như những cuộc sát hạch tuyển phi công quân sự chiến lược khác, Nguyễn Thành Trung phải trải qua vòng tuyển lựa gắt gao về thể lực, tiếng Anh, trình độ văn hóa truyền thống … Mọi nhu yếu ông đều vượt qua thuận tiện. Ngày 1/6/1969, Nguyễn Thành Trung nhận được giấy báo trình diện nhập ngũ. Trước đó một ngày, ngày 31/5, Nguyễn Thành Trung nhận thông tư của Ban Binh vận khu 8, quyết định hành động kết nạp ông vào Đảng Lao động Nước Ta. Buổi lễ kết nạp được tổ chức triển khai đơn thuần, bí hiểm và nhanh gọn. Từ nay trong trái tim ông có một chỗ sang chảnh dành cho Đảng và ông hiểu nghĩa vụ và trách nhiệm của mình trước niềm tin mà Đảng phó thác. Sau hơn một năm giảng dạy tại Nha Trang, Nguyễn Thành Trung được đưa đi giảng dạy phi công ở những địa thế căn cứ Hoa Kỳ tại những bang Texas, Louisiana và Mississippi. Ông học rất giỏi và được xếp thứ 2 trong tổng số 40 học viên của khóa. Trong thời hạn học bên Mỹ, mọi liên lạc của Nguyễn Thành Trung với tổ chức triển khai Đảng vẫn diễn ra thông suốt và liên tục bằng những cánh thư tay, ngắn gọn, súc tích nhưng vừa đủ thông tin. Ngày 8/4/1975, tổ chức triển khai của ta quyết định hành động để Nguyễn Thành Trung thực hiện việc ném bom vào Dinh Độc Lập. Quyết định nằm ngoài dự kiến vì tình hình hoạt động giải trí bí hiểm của Nguyễn Thành Trung đang có rủi ro tiềm ẩn bị lộ do một cán bộ của ta bị địch bắt và khai ra.
Tất cả những tình báo của ta hoạt động giải trí ở cơ sở pháo binh của địch đều đã bị bắt. Cán bộ này cũng khai luôn việc có biết một tình báo của ta hoạt động giải trí bên không quân, mặc dầu không biết tên nhưng có một chi tiết cụ thể rất quan trọng là phi công đó người Bến Tre. Thuộc dạng ” máu lạnh “, nhưng đây quả là một cái tin kinh khủng so với Nguyễn Thành Trung. Cuộc chiến đang ở trong quá trình stress, kinh khủng và nếu ông bị lộ sẽ dở dang mọi kế hoạch. Những ngày này, Nguyễn Thành Trung như ngồi trên đống lửa và ông đã tính đến giải pháp chạy bộ hoặc đánh cắp máy bay của Mỹ để trở về phía mình. Đời thường của người phi công lịch sử một thời. Ông nhận được lệnh từ Bí thư Trung ương Cục miền Nam Phạm Hùng : ” Nếu chạy bộ thì phải chạy vào rừng, còn nếu đánh cắp được máy bay thì phải bay ra Lộc Ninh, nhảy dù trên không xuống để máy bay tự rơi và bạn bè sẽ đón. Nhưng đó là giải pháp sau cuối mà tổng thể mọi giải pháp đã chuẩn bị sẵn sàng đều không thực thi được “. 8 giờ sáng ngày 8-4-1975, Nguyễn Thành Trung nhận được lệnh xuất kích từ trường bay Biên Hòa, lái máy bay F5-E ném bom ở Phan Thiết. Nguyễn Thành Trung đã tâm lý rất nhiều, vì đây là thời cơ tốt làm tròn trách nhiệm tuyệt mật mà Đảng và nhân dân tin cậy phó thác, nhưng làm được là rất khó khăn vất vả. Khi đang bay thì không hề tách rời phi đội. Một mình cũng không hề lấy máy bay trong địa thế căn cứ với cả một ê kíp ship hàng, khởi động rồi lái ra đường sân bay để cất cánh. Theo pháp luật, máy bay sau phải cất cánh theo máy bay trước 5 giây và tối đa là 10 giây. Nguyễn Thành trung đã quyết định hành động dùng 10 giây quý giá để đánh lạc hướng phi tuần trưởng, đài quan sát mặt đất. Quy định của hàng không quân sự chiến lược, khi sẵn sàng chuẩn bị cất cánh cũng như khi bay, phi đội không trao đổi với nhau qua máy vô tuyến điện mà chỉ được ra hiệu bằng tay điều muốn nói. Chỉ riêng phi tuần trưởng mới được trao đổi với đài chỉ huy mặt đất. Đây chính là lỗ hổng mà ông thừa mưu trí để khai thác, tạo ra sự hiểu nhầm giữa phi tuần trưởng và đài chỉ huy. Khi hai chiếc máy bay số 1 và số 3 đã cất cánh, thay vì phải ở lại theo lệnh của phi tuần trưởng, Nguyễn Thành Trung chờ đúng giây thứ 10 và ông cất cánh bay lên, nhưng thay vì nhập đội ông đã bay ngược về TP HCM, tiến đánh vào Dinh Độc Lập. Cú lừa ngoạn mục và giật mình đến mức khi ông đã thực thi xong việc ném bom, 2 phi công bay cùng và đài chỉ huy mặt đất vẫn còn chưa biết gì. Máy bay F5-E mang theo 4 quả bom, mỗi quả nặng 500 pound ( 1 pound = 0,45359237 kg ) và việc cho nổ hay không là quyết định hành động của phi công. Nguyễn Thành Trung biết rằng, trong dinh thự to lớn này sẽ có rất nhiều người vô tội đang ở đó nên ông quyết định hành động không cho bom nổ hết trong dinh và thầm vái trời không có ai bị thương vong. Sau này, ngày 2-5-1975, Nguyễn Thành Trung quay lại dinh và biết đúng chuẩn không có ai bị chết mà chỉ có 1 người bị thương nhẹ, ông thở phào. Mục đích lớn nhất của việc làm này chỉ là để đánh động vào cơ quan đầu não của địch, nên hai quả bom tiên phong Nguyễn Thành Trung cho tiếng nổ ở ngoài sân, hai quả sau cuối ông cho nổ một trong dinh và một quả không cho nổ. Sau đó, ông quay về bắn 300 viên đạn 120 ly vào kho xăng Nhà Bè. Hoàn thành trách nhiệm ném bom vào Dinh Độc Lập và kho xăng Nhà Bè, Nguyễn Thành Trung còn một trách nhiệm quan trọng khó khăn vất vả nữa là phải hạ cánh bảo đảm an toàn xuống trường bay Phước Long. Máy bay F5-E là loại máy bay chiến đấu tối tân nhất của Mỹ, yên cầu đường bay cất và hạ cánh tối thiểu 3.000 m, nhưng trường bay dã chiến Phước Long lúc này chỉ có đường sân bay 1.000 m và rất không nhẵn. Để chuẩn bị sẵn sàng cho tích tắc này, trước đó Nguyễn Thành Trung đã thử hạ cánh trong khoảng cách 1.000 m trong lúc đang tập. Cuộc thử nghiệm đã được thống kê giám sát rất kỹ nhưng không thành công xuất sắc và tác dụng là máy bay sụp càng, nổ lốp nhưng nó giúp ông rút ra bài học kinh nghiệm là tối thiểu máy bay hoàn toàn có thể dừng lại được, nhờ bật dù hãm ở phía đuôi máy bay với vận tốc hài hòa và hợp lý. Sau sự cố này, Nguyễn Thành Trung bị kỷ luật, hạ lon từ Đại úy xuống Trung úy, phạt 50 điểm xấu đi.
Nguyễn Thành Trung không bao giờ quên phút giây hạ cánh an toàn xuống sân bay dã chiến Phước Long. Qua cả ngàn giờ bay nhưng có lẽ đây mới là những giờ bay hạnh phúc nhất của đời ông.
Nguyễn Thành Trung lúc đó vừa tròn 28 tuổi, mang quân hàm Trung úy Không quân Nước Ta Cộng hòa. Trở về với cách mạng, ông được phong quân hàm Đại úy quân Giải phóng, liên tục thực thi thiên chức cao quý trên khung trời.
Theo Theo Cảnh sát toàn thế giới
Source: https://hanoittfc.com.vn
Category: Cầu Thủ Hà Nội Ttfc