Từ những tấm lưới rách

7llH0QVF.jpgPhóng to
Anh Trần Chiến tại Nhật

TTCN – Tấm bằng kỹ sư ngành nuôi trồng thủy sản chẳng liên quan gì đến công việc của Trần Chiến đang làm: dệt lưới thể thao. Người đàn ông sinh năm 1956 ở Khánh Hòa này bắt đầu bài học của một giám đốc từ một người bình thường, và bài học của những sản phẩm lưới thể thao đạt tiêu chuẩn quốc tế của công ty TNHH Anh Việt, nằm ở đường số 9 Bình Tân, Nha Trang do anh làm giám đốc vừa chính thức thành lập vào năm 2003 này, lại bắt đầu từ những tấm lưới rách.
TTCN – Tấm bằng kỹ sư ngành nuôi trồng thủy hải sản chẳng tương quan gì đến việc làm của Trần Chiến đang làm : dệt lưới thể thao. Người đàn ông sinh năm 1956 ở Khánh Hòa này khởi đầu bài học kinh nghiệm của một giám đốc từ một người thông thường, và bài học kinh nghiệm của những loại sản phẩm lưới thể thao đạt tiêu chuẩn quốc tế của công ty Trách Nhiệm Hữu Hạn Anh Việt, nằm ở đường số 9 Bình Tân, Nha Trang do anh làm giám đốc vừa chính thức xây dựng vào năm 2003 này, lại khởi đầu từ những tấm lưới rách nát .Bỏ bằng kỹ sư để đi làm thợ
Thời Trần Chiến học ở Trường ĐH Thủy sản Nha Trang có rất nhiều sinh viên không thích nghề nuôi trồng. Còn Chiến thì sống ở một miền quê ruộng rẫy chẳng có nơi để nuôi con tôm con cá. Ngay từ đó anh đã nằm lòng câu nói của người xưa : quan trọng là học, từ cái học ta mới thấy con đường ta đi. Khi vô tình gặp anh, tôi chẳng nhìn ra anh là giám đốc hay một chàng kỹ sư nuôi trồng, nhưng tôi nhìn thấy trong đôi mắt của anh cái mà những người bói toán đánh giá và nhận định : muốn dời non thì có ngày cũng sẽ dời được non đi .

Tốt nghiệp đại học, Trần Chiến làm việc bên ngành ngoại thương. Lạ ở chỗ là trong khi có rất nhiều người an tâm trong việc “sáng vác ô đi, tối vác về” thì anh lại cứ thả hồn vào những tấm lưới thể thao trong các sân bóng với câu hỏi: “Tại sao những tấm lưới kia mau bị mục nát bởi nắng gió? Có ai tìm cách để dệt những tấm lưới bền vững chưa?”. Bên ly cà phê sáng, quanh quẩn chuyện các trận bóng đá trực tiếp ban đêm với bè bạn, nếu anh lồng sang chuyện tấm lưới thì bạn bè anh luôn bật cười, cho rằng nhiệt độ trong cơ thể anh đang bị tăng.

Bạn đang đọc: Từ những tấm lưới rách

Nhưng nhiệt độ trong khung hình của Trần Chiến không tăng – dù ai cũng biết anh đã cất kỹ tấm bằng kỹ sư của mình và giã từ những ngày thao tác ở ngành ngoại thương để xin làm một việc làm mà không ai không buồn cho anh : công nhân dệt lưới thể thao xuất khẩu cho một công ty quốc tế. Anh thao tác cần mẫn hơn cả những người thợ ít học vấn cần mẫn. Bài học của những thầy trong trường : hãy làm thợ trước khi làm thầy đã khắc ghi trong đầu Chiến. Trong khi những người thợ khác cố làm nhanh để có nhiều mẫu sản phẩm, thì Chiến lại đặt sự chú ý quan tâm của mình tới từng nút gút .
Những câu hỏi của anh được đặt ra : tại sao sợi dệt lưới ở đây lại có lõi, khác với loại sợi của những tấm lưới trên thị trường chỉ là ba sợi se lại ? Anh tò mò quan sát kỹ chiếc máy hấp lưới – đó là phần quan trọng để biến những ô dệt lưới bằng hình thoi từ tay người trở thành ô vuông. Ba năm làm thợ, Chiến xem như được học một trường ĐH lớn .

Thế rồi công ty anh đang làm việc giảm bớt công nhân, trong đó có Chiến. Người khác thì buồn bởi mất việc, còn Trần Chiến thì mừng vì có cớ để rời khỏi công ty. Cũng vào thời điểm đó, những chiếc lưới của công ty anh làm không xuất khẩu được phải bán phế liệu. Chiến bèn đi thu gom. Anh khởi đầu công việc làm chủ bằng một cơ sở sản xuất lưới nhỏ với số vốn lận lưng chỉ vài triệu bạc, mua lưới cũ về rồi chính tay mình tháo ra dệt thành lưới mới.

Muốn là được !

MfFKC6Dc.jpgPhóng to
Anh Trần Chiến bên chiếc máy dệt sợi do anh sáng chế

Mọi người thường nói “muốn không có nghĩa là được”. Với Trần Chiến thì khác, dù con đường của anh đầy vất vả. Những tấm lưới đẹp, giá rẻ của anh ngay tức khắc được mua sau khi anh vào tận TP.HCM chào hàng. Rồi đơn đặt hàng được gửi đến cơ sở của anh, khi đó chỉ có anh và vài người thợ phụ với tính cách gia đình. Có một ngày nhà anh bị kiểm tra và bị phạt vì đã… sản xuất không giấy phép. Chiến nói: “Vào năm 1994, số tiền phạt 500.000 đồng đối với tôi thật lớn. Tôi đã phải lấy gần hết vốn liếng mua lưới của mình để nộp”.
Mọi người thường nói “ muốn không có nghĩa là được ”. Với Trần Chiến thì khác, dù con đường của anh đầy khó khăn vất vả. Những tấm lưới đẹp, giá rẻ của anh ngay tức khắc được mua sau khi anh vào tận TP.Hồ Chí Minh chào hàng. Rồi đơn đặt hàng được gửi đến cơ sở của anh, khi đó chỉ có anh và vài người thợ phụ với tính cách mái ấm gia đình. Có một ngày nhà anh bị kiểm tra và bị phạt vì đã … sản xuất không giấy phép. Chiến nói : “ Vào năm 1994, số tiền phạt 500.000 đồng so với tôi thật lớn. Tôi đã phải lấy gần hết vốn liếng mua lưới của mình để nộp ” .

Cơ sở sản xuất lưới có tư cách pháp nhân của Chiến ra đời năm 1995 cũng đã một lần bị thu hồi giấy phép vì “vi phạm thủ tục đăng ký”. Lại chạy ngược chạy xuôi. Sau khi… tai nạn đã qua, Trần Chiến lại tiếp tục dệt lưới bằng một niềm tin rất rõ ràng: anh sẽ cho ra đời những tấm lưới thể thao đạt tiêu chuẩn quốc tế. Để làm được điều này, Trần Chiến nhận dệt lưới thuê cho một công ty nước ngoài bằng sợi của họ (loại sợi mà anh từng ao ước sẽ sản xuất được).

Để rồi chính từ những lô hàng gia công đó, cộng với kiến thức và kỹ năng … ba năm làm thợ, Trần Chiến đã tự mình điều tra và nghiên cứu để sản xuất ra hai chiếc máy se sợi có lõi. Rồi lại sản xuất tiếp chiếc máy hấp lưới. Trong căn nhà ở cũng là nơi sản xuất rộng 200 mét vuông, anh không chê một loại lưới nào thị trường cần để sản xuất : tenis, cầu lông, bóng chuyền, bóng rổ, cầu mây …
Khi trở thành “ ông chủ ”, Chiến nhận lại những công nhân bị thôi việc từ xí nghiệp sản xuất dệt lưới để họ dệt gia công cho anh. Lưới thể thao mang thương hiệu Anh Việt đã được ĐK thương hiệu sản phẩm & hàng hóa. Và những tấm lưới này đã kịp xuất hiện trên những đấu trường SEA Games 22 tại VN. Từ khi lưới Anh Việt xuất hiện trên thị trường ( trải qua Hãng lưới thể thao của Mỹ Alibor đang có đại diện thay mặt tại việt nam ) bằng chính sợi do anh sản xuất, Alibor đã hỗ trợ vốn để anh qua Nhật tu nghiệp tổng lực về sản xuất lưới thể thao .
Bài học từ những tấm lưới rách nát chưa phải đã giúp Trần Chiến trở thành một doanh nghiệp phong phú. Cơ xưởng của anh vẫn còn nhỏ. Anh vẫn bươn chải đi mọi nơi, đến từng nhà những công nhân của mình để hướng dẫn và đôn đốc họ dệt lưới cho đúng hợp đồng. Nhưng con đường đi đến tương lai của anh đang lộ rõ. Ngoài anh ra, có bao nhiêu người biết học kinh nghiệm tay nghề làm thầy bằng bàn tay người thợ ?