Trung vệ Nguyễn Gia Từ: Bình minh sau giông bão | Sân cỏ 365


Gia Từ bước lên sân khấu nhận giải Cầu thủ xuất sắc nhất HPL S6 sau khi được xướng tên. Anh đi chậm, nỗ lực bình tĩnh trước những gì mình sắp tiếp đón. Cuộc trao giải có “ ghi hình và chụp ảnh ” này có khi còn căng hơn đá trận chung kết. Gia Từ sau đó cố gắng nỗ lực đứng thẳng, khuôn mặt trang nghiêm nhất hoàn toàn có thể, không cười, nói rất khẽ, nhưng bộc lộ niềm hạnh phúc thì không giấu nổi ai. Nó chẳng khác gì ngày anh khoác lên mình bộ comple của chú rể. Rất mãn nguyện nhưng cười thì … hơi ít !
Quả bóng vàng của giải phủi thời điểm ngày hôm nay không hề bằng xúc cảm nhận giấy triệu tập lên đội tuyển hồi AFF Cup 2012, nhưng nó là bước ngoặt vô cùng đặc biệt quan trọng với Gia Từ. Vì đó chính là sự thừa nhận sau giông bão …

Năm 2012, một đồng nghiệp phía Nam có kể cho tôi về một tuyển thủ có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn khiến anh ta phải trăn trở. Anh bảo, từ câu chuyện về tuyển thủ ấy, anh có thể nhờ người bạn đạo diễn dựng thành phim. Vì ý chí vượt khó của nhân vật chính đủ sức trở thành một tấm gương. Và nữa, sự hiếu thảo đáng để người ta phải nhún mình khi tuyển thủ ấy không ngần ngại dành toàn bộ số tiền đầu tiên của sự nghiệp lo hết cho mẹ già và 7 anh chị em trong gia đình. Sau này khi bài báo đăng lên, tôi mới biết đó là Gia Từ.

Cậu út trong mái ấm gia đình 8 anh chị em thánh thiện, có đôi mắt sáng nhưng nét mặt thì nghiêm nghị xuất thân từ Cẩm Xuyên – TP Hà Tĩnh, vùng quê nghèo không có truyền thống cuội nguồn bóng đá, hàng ngày kẽo kẹt hơn chục cây số trên chiếc xe đạp điện từ nhà đến sân bóng huyện. Niềm đam mê đơn thuần chỉ là theo đuổi trái bóng tròn thế thôi, còn tương lai chẳng ai khuynh hướng nổi. TP Hà Tĩnh lâu nay ăn còn chẳng đủ, bão lũ nhiều hơn gió lào thì lấy đâu ra tiền rửng mỡ mà nuôi thể thao !
Gia Từ ngày đến với bóng đá sắm vai thủ môn, làm bạn với khung thành và những mảng đất trọc lốc cỏ, nhiều đá răm gạch nửa trước chấm phạt đền. Nhưng năng lực bay lượn của cậu thiếu niên lúc ấy không được nhìn nhận cao bằng những bạn xỏ găng cùng khoá. Nên, để duy trì đam mê, Gia Từ được sắp xếp lên chơi … trung vệ .

Cuộc biến hóa tưởng mang tính giải toả ấy không ngờ lại tạo ra tương lai rực sáng cho chuỗi ngày sau đó của Gia Từ. Hồi đó, cựu tuyển thủ QG Nguyễn Văn Sỹ nhận lời về làm đội Hạng Nhì Xuân Thành TP Hà Tĩnh và chân chuyền thành Nam một thời phát hiện ra năng lực đặc biệt quan trọng của Gia Từ .

Nhờ sự chăm sóc của “ anh Sỹ ”, Gia Từ trưởng thành bước ngoặt. Sự thăng quan tiến chức nhanh đến mức chính anh cũng không tưởng tượng nổi. Sau 1 mùa đá Xuân Thành thành phố Hà Tĩnh, Gia Từ theo chân thầy lên Vissai Tỉnh Ninh Bình, đá luôn V.League. Và cũng chỉ 1 mùa bóng ở sân chơi cao nhất quốc nội, Gia Từ xuất hiện trong list tuyển thủ của HLV Phan Thanh Hùng !
Chặng đường sự nghiệp của Gia Từ từ CLB cỡ huyện lên Tuyển được nhìn nhận là hiếm gặp. Vì anh được gọi thẳng lên tuyến đầu mà chưa từng kinh qua những Tuyển U. Đơn cử như trường hợp của những đàn anh cùng vị trí lên tuyển sớm như Nguyễn Huy Hoàng ( SLNA ), Nguyễn Mạnh Dũng ( Dũng Giáp ), Nguyễn Quốc Trung, Vũ Như Thành ( Thể Công ), họ cũng “ ăn vài trăm mâm ” ở tuyển trẻ, U23, rồi Olympic mới có sức góp mặt ở đỉnh điểm nhất .
Đằng này, Gia Từ băng băng như xe đua về đích, cứ nhấn ga là chạy không dừng. Mà nữa, trung vệ trẻ lên tuyển chiếm suất đá chính ngay cũng được coi là kỳ tích. Điều đó, hẳn cũng khiến nhiều người kinh ngạc ghê lắm !
Tuy nhiên, số phận con người lại mang đặc thù khó lường của bóng đá. Phúc – Hoạ ẩn mình chẳng khác gì cơn gió, giờ đây thổi hướng Bắc nhưng vài khắc lại thổi hướng Nam. Người thành danh chỉ trong một nốt nhạc nhưng mất danh cũng gói gọn vài tích tắc .

Gia Từ gặp biến cố khi con diều đang lộng gió bay cao. Cuộc sống rẽ sang hướng khác hẳn những gì rộng mở trước mắt. Cả bầu trời đổ sập, tương lai lăn theo những dòng nước mắt mà sự hối hận chỉ gói gọn trong hai từ “nghiệt ngã”.

Khi người ta nhìn thấy Gia Từ quằn quại trong giông bão thì khuôn mặt hiền lành như đất kia bỗng trở nên khắc khổ. Dáng đi đầy tự hào của một tuyển thủ vượt khó cũng trở nên lầm lũi. Mọi thứ chẳng phải màu hồng …
* * * * * * *
Gia Từ mất một thời hạn để tự mình chìm vào quên lãng, tự mình nếm trải trái đắng của những chuyến đò lỡ hẹn. Sự nghiệp dở dang, tình duyên trắc trở, Gia Từ có những thời gian mất xu thế, tưởng không gượng dậy nổi. Tuy nhiên, như mong muốn là ý chí kiên cường đặc trưng của người miền Trung đã giúp anh trụ vững. Ngã ở đâu, đứng dậy ở đó, Gia Từ trở lại với nghiệp quần đùi áo số, nhưng thay vì tương lai thì anh buộc phải bằng lòng với trào lưu. Những bước chuyển dời ngắn, xoay, giật liên tục trên thảm nhựa tự tạo ngày càng trở nên tiếp tục hơn. Nó dần sửa chữa thay thế cho thói quen xỏ giày đinh cao, đá sân cỏ thật của thời tung hoành. Gia Từ chính thức chơi bóng phủi !
Trên mặt sân không chuyên ấy, Gia Từ cũng chỉ mất một thời hạn ngắn để thích nghi, như cách anh bỏ găng để tiến lên một nấc sắm vai trung vệ. Cựu tuyển thủ ngày nào liên tục để lại dấu ấn trong những đội bóng anh đi qua .

Dẫu vậy, cũng phải đến khi về với Trà Dilmah – lịch sử một thời sân nhỏ Hà thành, Gia Từ mới thực sự trở thành phủi thủ có nghề. Hơn thế, anh tìm được niềm vui, tìm được “ mục tiêu ” khuynh hướng đúng đắn, nền tảng trong đời sống – thứ mà trước đây, kể cả khi có rất nhiều tiền từ Vissai Tỉnh Ninh Bình, anh không có được !
Gia Từ giờ đây đá phủi như cao thủ võ lâm đúng thương hiệu. Kỹ năng phòng ngự sân to được “ hoán cải ” trên sân nhỏ ở mức thích nghi lý tưởng. Trước, khi người ta nhìn thấy Gia Từ thì chỉ nhìn thấy bóng hình của Đại bàng ở vị trí chốt chặn. Tức là để tranh cướp hay tì đè, cướp đoạt, đối phương khó lòng mà qua. Nhưng ở vế tiến công, Gia Từ vẫn biểu lộ là một … trung vệ .

Nhưng giờ đây, con Đại bàng ở chốt chặn ngoài năng lực phán đoán, đọc trường hợp và những ngón đòn kèm người không dễ chịu như gí gầm, “ đâm càng ” vào háng khiến đối phương không xoay xở kịp đã biết hoá thân thành Hổ vồ mồi, thành Cáo săn hạng sang mỗi khi có thời cơ tiến công. Ở HPL S6 vừa qua, Gia Từ nguy hại chẳng khác gì tiền đạo, sở trường không chiến, điểm mạnh giã búa từ xa và lợi thế là Open bất ngờ ở cột 2. Đúng bài sân nhỏ, đúng vị trí và hợp thời gian đến kinh ngạc. Tất cả những cái đó, anh được trang bị từ khi khoác áo Trà .
Mùa này, khi Gia Từ trợ giúp thêm cho Tuấn Sơn, tăng cường cho Cảng Hàng Không Quốc tế Phú Quốc thì hình ảnh của một phủi thủ trình độ cao được phát huy tối đa. Anh giành 3 chức vô địch cho những đội bóng đối tác chiến lược thân thương của Trà, ghi rất nhiều bàn thằng đẹp và sau cuối, giành thương hiệu cá thể mà cầu thủ phủi nào cũng mơ. Đến như Tuấn bệu, một đồng đội của anh ở Tỉnh Ninh Bình khi xưa, đá giải nào cũng là trinh sát cũng chưa một lần được sờ vào “ bóng vàng ” .

*******

Ngày Ngoại hạng phủi hạ màn, Gia Từ tiếc vì bỏ lỡ thời cơ có huy chương cùng Tuấn Sơn, nhưng anh cũng chẳng ngại ngần “ khoe ” bóng vàng bên cậu con trai hơn 7 tháng tuổi. Một bầu không khí hân hoan pha lẫn niềm tự hào từ huyết quản mà có lẽ rằng lâu lắm anh mới được hít thở. Năm 2018 có vẻ như là năm hoàn mỹ của cựu trung vệ tuyển thủ trên cả mặt trận bóng đá lẫn góc nhìn mái ấm gia đình. Cảm xúc thăng hoa của 6 năm về trước, khi anh khoác trên mình chiếc áo tuyển thủ hoàn toàn có thể gấp nhiều lần thành quả của giải phủ. Nhưng để nói về cột mốc, lần này mọi thứ có vẻ như ổn hơn với Gia Từ. Quan trọng nhất, anh đã tìm thấy “ tia nắng và khung trời ” cho chặng đường phía trước, khi giông tố đã ở lại phía sau …

Bảo Thắng