Tuyển Anh tuột chức vô địch EURO 2020: Vì bóng đá “chưa muốn về nhà”
Niềm mong mỏi nửa thế kỷ
Các trận đấu ở EURO 2020 được tổ chức triển khai trên những sân bóng ở 11 thành phố khắp Châu Âu, thế nhưng, giải đấu vẫn cứ mang lại cảm xúc đội tuyển Anh mới là đội chủ nhà duy nhất .
Thầy trò huấn luyện viên Gareth Southgate, cùng một số đội tuyển khác, được chơi trọn vẹn 3 trận tại vòng bảng trên sân nhà, nhưng lợi thế lớn cho Tam Sư là Liên đoàn bóng đá Châu Âu (UEFA) đã sắp xếp vòng bán kết và trận chung kết ở sân Wembley.
Nhiều cổ động viên Anh la ó khi các cầu thủ thể hiện hành động chống lại nạn phân biệt chủng tộc. Ảnh: UEFAChính vì vậy, xuyên suốt giải đấu, khẩu hiệu chính của cổ động viên xứ sở sương mù là “ đưa bóng đá về nhà ”. Về nhà – người ta hiểu rằng, đó là vì nước Anh được coi như cái nôi, là quê nhà của bóng đá. Mong muốn của cổ động viên Anh chẳng có gì là sai cả, vì đó là chính đáng, vì đội tuyển của họ có tiềm năng để biến mong ước thành hiện thực .Nhưng, đó là góc nhìn được dành cho những cổ động viên chân chính. Họ khát khao một thương hiệu cho nền bóng đá “ được cho là lớn nhưng thực tiễn lại không hề lớn ”, bởi vinh quang duy nhất giành được đã cách đây hơn nửa thế kỷ. Chính xác là 55 năm .Vô địch quốc tế năm 1966 là lần duy nhất người Anh được sống trong cảm xúc niềm hạnh phúc. Còn lại, bóng đá Anh ở đấu trường quốc tế được ví như màn sương chẳng khi nào tan biến ở vùng đất này .Tại EURO 2020, họ còn chế giễu, bịa lời quốc ca của các đối thủ… Ảnh: UEFA
Làm phép so sánh, mặc dù Italia cũng phải chờ đến 53 năm để giành chức vô địch Châu Âu lần thứ ba nhưng trong khoảng thời gian đó, họ đã có đến 7 lần vào chung kết. Thế nên, càng hiểu rõ hơn mong muốn của người Anh về việc “đưa bóng đá về nhà”.
“Góc xấu” của ngôi nhà
Liệu điều đó có dẫn đến tâm lý rằng người Italia đã đến và “ đánh cắp ” thắng lợi của người Anh, đưa xứ sở sương mù vào thế của “ kẻ đáng thương ” ? Vì sao không nghĩ rằng, “ bóng đá không muốn về nhà ” ?Nghe có vẻ như cay đắng, nghiệt ngã nhưng trên trong thực tiễn, có những người Anh đã có cách “ chào mừng về nhà ” thật lạ. Nó không phải sự nồng ấm, nhiệt thành, vô tư như thực chất của thể thao, của bóng đá, mà là sự thô ráp, gai góc, thậm chí còn là sự tận dụng, đáng sợ .Chiếu đèn laser vào đối thủ… Ảnh: AFP
Bóng đá không muốn về với ngôi nhà có những người la ó, huýt sáo trước hành động mà cầu thủ thể hiện sự ủng hộ chiến dịch chống phân biệt chủng tộc.
Không dừng lại ở đó, một nhóm cổ động viên Anh đã để lại một hình ảnh xấu xí, hình ảnh của vị chủ nhà không hiếu khách. Họ la ó, chế giễu, bịa lời quốc ca của những đối thủ cạnh tranh đến tranh tài ở Wembley, họ lấy hình ảnh bé gái khóc nức nở vì đội nhà bị loại làm trò cười, chiếu đèn laser vào đối thủ cạnh tranh, họ ẩu đả bên ngoài sân cỏ, những kẻ không có vé đã làm loạn để trốn vào sân xem chung kết …Và quay sang chỉ trích nặng nề chính những cầu thủ của đội nhà. Ảnh: TalkSportĐâu đã hết, đội nhà thắng cũng vẫn hướng sự chỉ trích đến cầu thủ đã ghi bàn để đưa họ vượt qua vòng bảng. Sau thất bại ở trận chung kết, không riêng gì ẩu đả với cổ động viên Italia, cơn thịnh nộ đổ xuống đầu những chàng trai trẻ Marcus Rashford, Jadon Sancho, Bukayo Saka với những lời lẽ nặng nề nhất …Với một ngôi nhà còn những ” góc xấu ” như vậy, ai muốn trở lại ngay ?
Source: https://hanoittfc.com.vn
Category: Lịch Thi Đấu