Chuyện về mẹ thủ môn Tấn Trường

Chuyện về mẹ thủ môn Tấn Trường - Ảnh 1.Tấn Trường vượt qua những ngày tháng tuyệt vọng nhờ gia đình bên cạnh, trong đó có mẹ – Ảnh : NGUYÊN KHÔIChứng kiến người theo dõi chỉ trích con mình, cảm xúc tôi buồn lắm. Nhưng tôi cũng phải ráng cố gắng nỗ lực cân đối xúc cảm. Mẹ mà, là điểm tựa của con, cho con tựa vào, phải giữ bình tĩnh và khuyên cho con mình vững hơn .

Mùa giải 2019 chỉ mới bắt đầu, nhưng bà Phan Thị Kim Miên đã phải hai lần nếm trải cảm giác đau đớn khi chứng kiến CĐV chửi con trai mình không tiếc lời là bán độ.

Nước mắt mẹ cầu thủ bóng đá

Lần tiên phong là hồi tháng 3, khi Tấn Trường mắc sai lầm đáng tiếc khiến B.Bình Dương thua 1-3 ngay trên sân nhà trước Ceres Negros ( Philippines ) ở lượt thứ 2 bảng G AFC Cup 2019. Còn lần thứ hai là ở vòng 8 V-League 2019 hôm 5-5 vừa mới qua, khi Tấn Trường lao ra phá bóng hụt giúp Thành Phố Hà Nội có bàn gỡ hòa 2-2 ở những giây bù giờ ở đầu cuối .Như giọt nước làm tràn ly, những CĐV B.Bình Dương đã không giữ được bình tĩnh. Họ chửi rủa nặng nề, thậm chí còn có CĐV quá khích còn lao đến gây sự với Tấn Trường khi anh cùng đội từ sân ra xe buýt. ” Tôi đứng từ xa, thấy người ta kiếm chuyện với con thì luýnh quýnh hết trơn, vội gọi con trai lớn ( anh trai Tấn Trường ) chạy đến coi em làm thế nào ” – bà Miên san sẻ .Cha bỏ đi từ khi Tấn Trường còn rất nhỏ, nên bà Miên một tay làm lụng nuôi ba đứa con thơ và dành hết tình thương vào chúng. Thấy Trường mê bóng đá, bà cho vào đội năng khiếu sở trường Đồng Tháp rồi theo chân con đi cổ vũ suốt ở những giải trẻ .Mẹ thủ môn Tấn Trường trên khán đài sân Gò ĐậuTấn Trường lên đội một Đồng Tháp, rồi chuyển nhượng ủy quyền về CLB Hồ Chí Minh Xuân Thành và B.Bình Dương, bà vẫn giữ thói quen đến những sân cỏ phía Nam xem và động viên con. Bà tâm sự : ” Một mình nuôi con khó khăn vất vả, nhưng tôi vẫn nỗ lực nuôi dạy con đến ngày khôn lớn .Mẹ là chỗ dựa của con, nên tôi quyết định hành động đi cổ vũ cho Trường từ những ngày đầu theo bóng đá đến giờ. Trận nào tôi cũng đi, chỉ có sân ở những tỉnh miền Trung hay phía Bắc thì tôi không đi được vì sức khỏe thể chất không được cho phép ” .Tấn Trường đã cùng CLB TP HCM Xuân Thành rồi B.Bình Dương giành nhiều thương hiệu vương quốc trong bao năm qua. Là mẹ, bà Miên rất vui vì điều đó. Nhất là khi cùng con mừng thương hiệu vô địch. Nhưng những tháng ngày đi cổ vũ bóng đá của người mẹ này không phải khi nào cũng toàn niềm vui. Nó có cả nỗi buồn nghẹn đắng khi Tấn Trường sau những trận bắt thật hay thì cũng có những trận … tệ chưa từng thấy. Tệ đến nỗi người theo dõi la toáng lên là ” bán độ ” .Chuyện về mẹ thủ môn Tấn Trường - Ảnh 4.

Bà Miên và con trai của Tấn Trường trên khán đài sân Gò Đậu xem Tấn Trường thi đấu – Ảnh: N.K.

Vẫn luôn tin tưởng con trai

Bà cho biết Tấn Trường buồn lắm sau trận hòa Hà Nội 2-2. Thấy con buồn, bà Miên an ủi con : ” Khán giả đối xử với con như thế nào thì cũng phải can đảm và mạnh mẽ lên. Con nỗ lực tập trung chuyên sâu hơn nữa. Ai cũng mắc sai lầm đáng tiếc, con phải nghe mẹ nỗ lực lên để đừng mắc sai lầm đáng tiếc nữa ” .Tấn Trường trong mắt của nhiều người hoàn toàn có thể bị xem là bán độ sau những sai lầm đáng tiếc. Còn với bà Miên, bà vẫn tin vào đứa con trai của mình. Bà nói : ” Sau trận thua Ceres Negros, người theo dõi hô hào ” Tấn Trường bán độ “. Nhưng tôi tin không khi nào có .Tôi nói với nó : Con à, bên ngoài người ta nói con bán độ. Nhưng mẹ tin ở con. Mình không làm điều gì xấu đi thì không có gì phải buồn. Con còn nhớ sự cố khi còn khoác áo CLB TP HCM Xuân Thành không, con cũng mắc sai lầm đáng tiếc và bị người theo dõi hô hào bán độ. Khi đó, con cũng quá buồn, quá khổ sở, con nói con muốn bỏ cuộc. Con đã nỗ lực đứng dậy sau những sai lầm đáng tiếc thì hãy liên tục nỗ lực để trở lại ” .Chứng kiến chấn thương suýt chết của hậu vệ Thiện Đức ( B.Bình Dương ) trong trận đấu với TP. Hà Nội ở vòng 8 V-League 2019, bà Miên càng thêm lo ngại cho nghề cầu thủ nói chung và cho con trai mình nói riêng. ” Khán giả nhiều khi đâu có hiểu hết được sự tập luyện khó khăn vất vả của cầu thủ và họ tranh tài trên sân căng thẳng mệt mỏi hoặc rủi ro đáng tiếc như thế nào ” – bà trăn trở .Bà Miên lên TP. Hồ Chí Minh sống cả chục năm nay. Không ở nhà con trai lớn, bà chỉ ở với đứa cháu đang học tại Thành Phố Hồ Chí Minh để trợ giúp thêm cho cháu, như từng là chỗ dựa cho con khi còn nhỏ. Cơn bệnh nặng không lâu trước đây buộc bà phải bỏ ăn chay trường để có sức khỏe thể chất như mong ước của Tấn Trường .Bà kể : ” Trường có hiếu lắm. Khi tôi bệnh, nó bảo mẹ ơi, mẹ không thương con thì cũng phải thương cháu. Mẹ phải ăn mặn trở lại để có sức khỏe thể chất. Tôi nghe vậy thì biến hóa, chỉ ăn chay 10 ngày trong tháng. Thấy tôi không khỏe, Trường khuyên tôi bớt đi làm từ thiện, để nó làm thay. Và nó đã làm thay tôi ba năm nay ” .

Chuyến đi lạc “nhớ đời” ở Lào

Trước trận chung kết SEA Games 2009 tại Lào, bà Phan Thị Kim Miên cùng với anh trai Trường và Liên – bạn gái và giờ là vợ của Trường – sang Lào để cổ vũ. Ở khách sạn, 4 h30 sáng bà Miên dậy đi tập thể dục rồi đi lạc luôn đến gần 10 h mà vẫn không tìm được đường về khách sạn. Không biết tiếng Lào, không đem tiền gì theo, cũng không nhớ tên khách sạn đang ở, nên bà cứ đi bộ với hy vọng tìm được người Việt nào để nhờ dẫn về lại nơi ở .May mà bà cũng gặp được một nhóm người Việt. Bà nhớ lại : ” Hỏi chuyện mới biết nhóm CĐV này sang Lào cổ vũ, còn tôi là mẹ của Tấn Trường. Thế là họ dẫn tôi đến khách sạn đội tuyển việt nam ở để gặp Tấn Trường. Gặp nhau mà mẹ con nghẹn ngào vì mọi người cũng đang đi tìm tôi ” .