Nguyễn Thanh Bình và nỗi khổ nhân lực của thầy Park – VnExpress

Sau trận thua Trung Quốc, HLV Park Hang-seo nhận nghĩa vụ và trách nhiệm về quyết định hành động sử dụng hậu vệ Thanh Bình. Nhưng việc chuyển anh xuống đội U22 đã xác nhận sự bất lực khác của ông .Một khi HLV Park Hang-seo đã lên tiếng thừa nhận sai lầm đáng tiếc, có lẽ rằng không cần phải phẫu thuật thêm những yếu tố của trận đấu Trung Quốc – Nước Ta nữa. Ai cũng có lúc sai, kể cả khi mắc lỗi ở một thời gian không nên sai sót. Vì thế, lại càng không nên liên tục ” tiến công ” cầu thủ trẻ nhất đội tuyển. Lỗi không trọn vẹn thuộc về Thanh Bình. Đơn giản là trung vệ sinh năm 2000 đã được sử dụng trong một trận đấu không dành cho anh, và ở một thời gian mà năng lượng của anh chưa đủ với kỳ vọng .Tuy nhiên, nếu xét ở góc nhìn rộng hơn, yếu tố trở nên nghiêm trọng bởi nó tương quan đến HLV Park cùng triển vọng của tương lai bóng đá Nước Ta. Và đó hoàn toàn có thể là những thông điệp dành cho nhiều người .HLV Park chịu áp lực phải thay đổi nhưng thực tế nguồn lực hiện tại còn nhiều hạn chế. Ảnh: VFF

HLV Park chịu áp lực phải thay đổi nhưng thực tế nguồn lực hiện tại còn nhiều hạn chế. Ảnh: VFF

HLV Park từng đứng trước rất nhiều áp lực đè nén về việc không sử dụng những tác nhân mới hay những cầu thủ trẻ. Dư luận cho rằng ông ” đóng khung ” đội tuyển, không chịu làm mới và nghiêm trọng hơn là chặn lại thời cơ của những cầu thủ khác. Việc dùng Thanh Bình là canh bạc mạo hiểm, nhưng cũng trải qua đó, thầy Park đã có đáp án cho riêng ông. Nhà cầm quân Nước Hàn hoàn toàn có thể gọi một vài cái tên mới lên tuyển, nhưng khi trong kế hoạch không có một trận giao hữu quốc tế nào, có gọi lên cũng trả về. V-League nghỉ đến tận năm 2022, số lượng những trận giao hữu quốc tế, kể cả khi có sắp xếp được, chắc cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nghĩa là không hề có một thời cơ nào để HLV Park kiểm tra năng lượng tranh tài thực tiễn của những tác nhân mới. Điều đó dẫn đến trong thực tiễn phũ phàng : bất kể tân binh nào rồi cũng sẽ như Thanh Bình, bị ” ngợp ” với đặc thù trận đấu và không chơi bóng đúng năng lượng được .Việc trả ngay Thanh Bình về đội trẻ, hoàn toàn có thể là cách HLV Park vấn đáp dư luận về yếu tố nhân sự, đồng thời cũng giúp ông mạnh dạn kết thúc luôn những yếu tố thử nghiệm. Nghĩa là sắp đến, thầy Park sẽ lại tin dùng những cầu thủ cũ, không có một trường hợp Thanh Bình thứ hai. Đấu trường hiện tại mà Nước Ta đang tranh tài trọn vẹn khác U23 châu Á hay SEA Games. Kể cả khi HLV gan góc đưa cầu thủ mới vào sân, thì cũng chưa chắc anh ta có đủ bản lĩnh để chơi đúng sức, chưa nói đến chuyện tỏa sáng. Rõ ràng, đây là hệ luỵ từ việc đội tuyển thiếu thời cơ cọ xát, giao hữu trước thềm vòng loại ở đầu cuối. Vì thế khó mà nhu yếu một diện mạo mới của đội tuyển .

Trên hàng ghế Việt Nam, ngoài Thanh Bình còn có Việt Anh và Thành Chung, những người được xem là có kinh nghiệm hơn. Nhưng việc HLV Park dùng Thanh Bình, mang một thông điệp: Bóng đá Việt Nam đang khủng hoảng tuyến kế thừa. Nói đúng hơn, dưới mắt ông, Việt Anh hay Thành Chung có thể cũng không tốt hơn Thanh Bình.

Đấy là một yếu tố có lẽ rằng nằm ngoài năng lực của HLV Park. Không thể vô cớ đưa một cầu thủ U22 vào đội tuyển nếu bản thân anh ta không có trình độ cao hơn những đàn anh, vốn cũng chưa phải là những cầu thủ đã qua thời đỉnh điểm. Ngoài trường hợp của Trọng Hoàng, thực tiễn đội tuyển lúc bấy giờ trong tay thầy Park vẫn có tuổi trung bình thấp và đều là trụ cột ở cấp CLB. Họ đều đang sở hữu số lần khoác áo tuyển vương quốc từ 30 trận trở lên, tuổi đời trải từ 23 đến 29, chẳng có nguyên do gì để đổi khác ngoại trừ những người cũ xuống phong độ, có tác nhân mới phải thực sự đặc biệt quan trọng, hoặc có sự biến hóa ở … ghế HLV trưởng. Tuy nhiên, trong hai năm qua, số trận đấu tại V-League quá ít, những trận đấu ở giải trẻ còn ít hơn, rất khó để phát hiện trường hợp nào nổi trội đủ để sửa chữa thay thế những đàn anh. Đừng nói đến việc ” thay máu ” đội tuyển, ngay như SEA Games 31 sắp đến đây, đội U22 Nước Ta cũng đang đối lập với rủi ro tiềm ẩn sụt giảm chất lượng, thành tích .Một khi nhân sự ở đội tuyển bị đóng khung, chuyện HLV Park ” bảo thủ ” về giải pháp tranh tài cũng dễ hiểu. Con người cũ, ít ( thậm chí còn là không ) cọ xát quốc tế, thì những HLV thường phải lựa chọn giải pháp tranh tài quen thuộc nhất, đem lại tính bảo đảm an toàn cao nhất. Ngoài ra, về góc nhìn trình độ, những trận đấu của đội tuyển ở vòng loại ở đầu cuối đều luôn ở trạng thái ” quá sức “, cạnh tranh đối đầu với những đội mạnh hơn, thời cơ thắng trận nhiều lắm cũng chỉ 30 %. Có thể thầy Park cũng muốn làm một điều gì đó mới lạ về cách tiếp cận trận đấu, nhưng bản thân ông có lẽ rằng cũng không đủ tự tin để triển khai khi trong tay cũng chỉ có chừng đó con người .

Đã có một sự thay đổi và nó ngay lập tức trở thành sai lầm không thể biện minh, chắc chắn sẽ còn làm HLV Park cẩn trọng hơn trong các trận còn lại. Tất nhiên nhà cầm quân người Hàn Quốc có thể mạo hiểm hơn, nhưng nói cho cùng, sự thay đổi đó có thành công hay thất bại thì cũng còn tùy thuộc vào việc đá với đối thủ nào.

Thắng thì chẳng nói làm gì, thua thì cũng chỉ ông Park giơ đầu chịu báng .

Song Việt